Buổi Phỏng Vấn Bất Ổn & Chuẩn Bị Lễ Hội | Nguyệt Đạo Dị GIới Fragment 15

Anime News


Xin chào 500 ae, chào mừng ae đã quay trở lại với series tóm tắt Novel Nguyệt Đạo Dị Giới trên AW. Nối tiếp những diễn biến trong phần trước đó. Hiện giờ Makoto đang ngồi trước 1 cái bàn có vài sấp tài liệu được Ema mang đến, đây là thông tin về 3 chủng tộc có thể di cư đến Asora. Họ được chọn lọc kỹ đến mức có thể gọi là khắc nghiệt, Tomoe đã đánh giá từ chế độ ăn uống, bản năng tự nhiên đến cả kỹ năng đặc trưng, v..v. Shiki thì chú trọng vào tài năng, còn Mio thì…thấy vừa mắt là được. Khi hỏi kĩ ra Makoto mới biết 3 chủng tộc sẽ đến đây bằng sương môn do Komoe mở, khá bất ngờ vì cô bé cũng mở được sương môn trong khi Shiki tập mãi mà gần đây mới mở được, nghĩ đến đây tự nhiên Makoto thấy cũng tội cho Shiki, thanh niên mà biết tin này chắc sốc toàn tập cho mà xem. Sau khi đọc xong thông tin về 3 chủng tộc, Makoto theo chân Ema đến 1 căn phòng, trước cửa có hai Thằn lằn sương đang đứng gác, đây chỉ là phòng tiếp khách bình thường nên không sang trọng lắm.

Nếu phải nói thì phòng khách trong dinh thự của Makoto là nơi vip pro nhất ở Asora, nó hiện giờ như 1 toà lâu đài luôn rồi. Bước vào trong, Makoto trông thấy 1 chiếc bàn và vài cái ghế đặt ngay ngắn, theo lời của Ema, cậu ngồi xuống chiếc ghế chủ tọa để chuẩn bị cho cuộc gặp mặt. Nói rồi Ema cũng rời khỏi phòng, Makoto dùng Sakai cảm nhận thì biết được Ema đang hướng đến 1 căn phòng khác, bên trong đó có 2 vị khách đang chờ. Họ là chủng tộc đầu tiên trong số 3 chủng tộc được lựa chọn, những người này được gọi là người có cánh, dường như là sinh ra đã có đôi cánh như chim hoặc dơi bẩm sinh, cũng khá là tò mò đây. Điều Makoto lo lắng là những chủng tộc như vậy liệu có đòi hỏi phân chia địa vị cao thấp hay không thôi, bởi vốn dĩ từ đầu mọi người trong Asora gần như bình đẳng mà. Nói về quy mô thì chủng tộc này khá đông, đâu đó khoảng 300 nhân khẩu, giờ thì 2 người đại diện của họ cùng Ema đang đứng trước cửa phòng rồi. Makoto nhanh chóng giấu cuốn tài liệu vào ngăn bàn rồi đứng dậy đón khách, trước mắt cậu là 2 người với chiều cao trung bình, đôi cánh dơi trắng muốt được gấp lại sau lưng. Cả hai cũng sở hữu làn da nâu làn da con trâu, nó nhắc Makoto nhớ đến Lâm quỷ tộc.

“Rất vui khi gặp hai người và chào mừng đã đến Asora. Tôi là Makoto. Tôi đang nắm giữ cương vị tương tự như người cai trị nơi đây”(Makoto) Nghe vậy Ema thở dài não nề, từ đầu cô muốn Makoto nói gì đó ngầu lòi hơn cơ, chẳng hạn – “chào mừng các bạn đến với thế giới của chúng tôi.” Tiếp xúc với Makoto từ lâu nên Ema hiểu, thiếu chủ nhà mình cái gì cũng giỏi, chỉ có điều là quá tốt bụng và tử tế, muốn làm 1 người lãnh đạo thì đôi khi phải cứng rắn mới được. Kết quả là những người có cánh dường như cũng bị nhầm lẫn bởi cách giới thiệu của Makoto, trong lần phỏng vấn với Shiki, họ đã cảm nhận được vầng hào quang áp đảo, không thể ngờ cậu thiếu niên trông hết sức bình thường trước mặt lại có địa vị cao hơn Shiki ?“… À…ừ…đầu tiên hãy ngồi xuống đã”(Makoto) Theo lời mời của Makoto, 2 người thoát khỏi trạng thái đông cứng mà ngồi xuống ghế, đôi cánh của họ có hơi xoã ra đôi chút trong tư thế ngồi, trông cũng đẹp phết. Nói về cánh thì ở chủng tộc này có 4 loại cánh khác nhau, đều xoay quanh 2 màu chủ đạo là trắng và đen, xếp vị trí cao nhất là đôi cánh dơi màu trắng, tiếp đến cánh chim trắng, sau nữa là cánh dơi và cánh chim màu đen. Đồng nghĩa 2 người trước mặt Makoto lúc này có địa vị rất cao trong tộc mình. Sau đó 1 người trong số họ lên tiếng giới thiệu ông ta là tộc trưởng bộ tộc Người có cánh, thường gọi Kakun, còn người phụ nữ đi cùng là cố vấn Shona.

Khi màn chào hỏi kết thúc thì buổi phỏng vấn cũng chính thức bắt đầu, ngồi nghe những câu hỏi của Makoto mà Ema không khỏi đau đầu. Trời ơi thiếu chủ à, sao người cứ khách sáo với họ như vậy chứ, sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt về sau đó. Lo lắng của Ema không hề thừa chút nào, bằng chứng là sau buổi phỏng vấn, tộc trưởng Kakun cùng cố vấn vẫn tự hỏi – liệu đây có phải là chúa tể của vùng đất này không vậy cà. “Ngài ấy thực sự rất khoan dung, nhưng mà…” (Kakun) Cuộc phỏng vấn diễn ra quá suôn sẻ dẫn đến Kakun hoài nghi Asora tiếp cận “người có cánh” vì nhắm đến sức mạnh của họ, theo kiểu Asora đang rất muốn chiêu mộ ý. Sau màn phỏng vấn của Makoto là 1 bài kiểm tra khả năng của chủng tộc, ấy vậy mà Makoto nói không cần luôn, bảo sao người ta không hiểu lầm cho được. “Dù chúng ta được cho phép sống trong một vùng đất trù phú như thế này nhưng các điều kiện họ đưa ra quá lí tưởng.” (Kakun) Sau khi rời khỏi phòng tiếp khách, 2 người có cánh được Ema dẫn đi tham quan 1 vòng Asora, họ không thể tin các chủng tộc ở đây vậy mà sống bình đẳng với nhau làng nước ơi, không lẽ lời của Makoto-sama là nói thật sao ? ngài ấy hoàn toàn chấp nhận chúng ta mà không có điều kiện khó khăn nào ?.

Khi ở nhà Kakun đã tưởng tượng đên 1 mớ điều kiện của Asora, không đến mức như 1 nô lệ nhưng cũng chẳng được tự do là mấy đâu, ai ngờ thực sự là tự do luôn này. Phải nói ở lãnh thổ hiện tại, họ thường xuyên chống chọi với khí hậu khắc nghiệt, kẻ thù tự nhiên hoặc nguy cơ thiếu lương thực, trong khi chủng tộc có cánh lại kém trong khả năng làm việc tay chân nên cuộc sống ngày càng khó khăn. Nếu biết đến Asora sướng như thế này thì năm 4 tuổi tộc trưởng đã đề xuất được di cư rồi, và cứ như thế 5 ngày sau, hơn 300 mạng tộc người có cánh đã di cư đến Asora. Sau đó là đến chủng tộc thứ 2, họ như thế nào nhỉ ? miêu tả thì giống như Medusa ấy, đúng hơn thì gọi họ là Gorgon. “2 người có thể vui lòng tháo khăn bịt mắt ra không?” (Makoto)2 phụ nữ đang ngồi đối diện Makoto run rẩy theo từng lời nói của cậu, cả Ema cũng hơi run run xen chút đỏ mặt, tộc Gorgon sở hữu khả năng hoá đá nếu ta nhìn vào đôi mắt họ, cơi khăn bịt mắt ra thì toang cả lút đó. “N-như chúng tôi đã giải thích, có một vấn đề với đôi mắt của chúng tôi ạ” Đúng vậy đó, ngay cả khi không muốn thì hiệu ứng hoá đá vẫn xảy ra, nhưng họ đâu có biết Makoto lúc này đã hoá đá vì nhan sắc của họ rồi.

Trước mắt cậu là 2 người phụ nữ vô cùng gợi cảm, họ quấn quanh cơ thể bởi 1 miếng vải trông cứ như thần thoại Hy Lạp vậy. Đây chẳng phải là đồ lót sao, Makoto lầm bầm trong khi đỏ chín mặt, có lẽ nhìn thấy thái độ của Waka mà Ema cũng ngượng ngùng xấu hổ theo. Quan trọng hơn Makoto không thể tin, 1 chủng tộc như thế này vẫn chưa tuyệt diệt trong môi trường khắc nghiệt của hoang mạc, họ sinh sống kiểu gì nhỉ ? chẳng lẽ bịt mắt để đi săn thú ? Đang nghĩ vẩn vơ thì Makoto ồ lên 1 tiếng khi nhận ra, có vẻ mái tóc của tộc Gorgon sẽ chuyển động theo cảm xúc của họ, chắc nó cũng là 1 loại vũ khí luôn đấy. Trong tài liệu có nói, tộc này toàn là nữ và sức mạnh của họ không có tác dụng với người cùng tộc, khả năng đây có thể là một lời nguyền. Cũng vì vậy họ đã sinh sống tách biệt trong hoang mạc, liên tục thay đổi nơi sống và ngày càng tiến sâu hơn vào hoang mạc, làm vậy có lẽ để họ tránh làm tổn thương các tộc khác. Thời gian này họ đang quan tâm đến việc di cư để khống chế được quyền năng của mình, đồng thời là để duy trì giống nòi nữa. Cũng phải ha !!! 1 chủng tộc toàn các cô gái xinh đẹp thì thiếu nhất điều gì ? khỏi cần tra google Makoto cũng biết họ cần đực rựa để duy trì nòi giống.

Đáng chú ý là dù tên đực rựa đến từ chủng tộc nào đi nữa thì đứa bé sinh ra đều mang đặc trưng của tộc Gorgon, cái này theo khoa học thì là gen trội gen lặn gì đó, nhưng đúng là chủng tộc này bí ẩn thiệt. Cũng vì tất cả điều đó mà Makoto cứ thắc mắc, thế quái nào 1 chủng tộc như này vẫn chưa tuyệt diệt. “Được rồi cứ tháo ra đi, nó không hoạt động trên Tomoe đúng chứ? tôi cũng sẽ bảo vệ Ema nên cứ yên tâm.” (Makoto) “Nhưng mờ, ưm, từ Makoto-sama ưm… Chúng tôi không cảm nhận được nguồn sức mạnh ma pháp lớn nào mà” Ôi chao, cả cách nói chuyện cũng dễ xương nữa, ý của họ là cảm thấy Makoto yếu đuối như vậy thì hoá đá là cái chắc, nhưng Ema lập tức khẳng định – thiếu chủ sẽ không sao đâu, các cô cứ tháo khăn ra đi, là khăn bịt mắt ấy chứ không phải khăn kia đâu. Thế là 2 Gorgons đặt bàn tay lên dải bịt mắt, Ema cũng cứng người theo từng cử chỉ của họ, cô ấy vẫn sợ mình bị hoá đá dù rất tin vào Makoto. “À nô…” – 2 gorgon nhìn chằm chằm vào Makoto với đôi mắt mở to, Ema lẫn cậu ấy vậy mà không hóa đá thiệt kìa.

Sau đó Makoto bắt đầu cuộc phỏng vấn, hỏi ra mới biết cả thực phẩm cũng bị hoá đá nếu họ nhìn vào, nhưng họ vẫn có thể ăn chúng… “Ưm, hương vị không ổn lắm nhưng chúng tôi có thể hấp thụ các chất dinh dưỡng, khi chúng tôi che đi một mắt, hương vị của chúng lại ngon lành.” Có vụ ảo ma đến vậy cơ à, hoá ra vấn đề ăn uống của họ bao nhiêu năm nay là vậy, bịt 1 mắt để cảm nhận hương vị thực phẩm. Còn vấn đề nòi giống thì suốt bao nhiêu năm qua họ “chiết xuất tinh hoa” từ những tên đực rựa, nhưng điều đó cũng gây ra những bất tiện, thành thử muốn vào Asora để tìm kiếm cái gọi là “sự ổn định.” Makoto cũng không hiểu lắm “sự ổn định” trong duy trì nòi giống mà tộc Gorgon muốn là gì, nhưng sẽ oke thôi nếu họ sống như 1 cư dân bình thường trong Asora, lúc đó khắc có mấy tên đực rựa tự nguyện tìm đến, còn vụ đôi mắt thì Makoto cũng có cách giải quyết. Đơn giản thôi, chỉ cần thay tấm che mắt bằng một thứ gì như kính mát thời trang chẳng hạn, thậm chí kính áp tròng cũng được. “Được rồi, nếu các cô sinh hoạt như một phần cư dân nơi đây, sẽ tốt đẹp cả thôi.

Chúng tôi sẽ tìm cách vô hiệu hoá tầm ảnh hưởng của đôi mắt ấy trong Asora. Rất hoan nghênh cuộc di cư của các cô đó !!!” (Makoto) Nghe vậy cả hai Gorgon đứng bật dậy và nhìn thẳng Makoto, họ không thể tin vào Asora lại dễ dàng như thế, nhưng trong 1 thoáng đôi mắt họ chợt ủ rũ trở lại. “À nô, thật tình thì…ưm, ngài biết đấy, nếu bị chúng tôi hoá đá sẽ không có cách nào biến họ trở lại được” Hô hô, về vấn đề này thì Makoto cũng có cách giải quyết luôn rồi, cậu ra hiệu cho 1 gorgon hoá đá chiếc bàn, sau đó Makoto bắt đầu truyền ma lực vào chiếc bàn. Trong nháy mắt bàn đá trở lại như bình thường, nhưng lại tiếp tục hoá đá 1 lần nữa, à thì là do các gorgon đang ngạc nhiên nhìn chằm chằm nó mà, chừng nào họ thôi không nhìn nữa thì nó mới trở về bình thường được. Nhưng Makoto quay sang cười 1 cái rồi tiếp tục thi triển 1 ma pháp nữa, nó được gọi là ma pháp kháng hoá đá, giờ thì dù gorgon có nhìn cả ngày, chiếc bàn vẫn không bị ảnh hưởng gì cả. Cảnh tượng đó lập tức khiến hai Gorgon lẫn Ema há hốc mồm ngạc nhiên. “T-tôi cứ ngỡ chúng tôi sẽ phải đeo bịt mắt này trong suốt phần đời còn lại…thật không thể tin nổi”.

Makoto cười ngượng ngùng trước ánh mắt ngưỡng mộ của 2 người họ, sau đó thì 200 mạng của tộc Gorgon di cư đến Asora với lời nguyện – sẽ tuân theo mọi mệnh lệnh của Makoto. Nhìn chung chủng tộc này thích sống hoà bình nên sẽ không có vấn đề gì phức tạp lắm, Makoto chỉ căn dặn họ – “Cố gắng đừng để rơi vào con đường bất chính , mối quan hệ tay ba tay bốn gì đó chẳng hạn, có vẻ các bạn cũng không quen trong việc tiếp nhận một người cha, thế nên với tình huống xấu nhất, hãy chấp nhận làm single mom nhé.” Ý là cứ vô tư tìm đàn ông nhưng đừng ép buộc người ta phải chịu trách nhiệm để rồi căm thù đàn ông, vốn dĩ tộc gorgon trước giờ toàn phụ nữ mà, điều gì sẽ xảy ra nếu có những người đàn ông lọt vào bộ lạc của họ ? chắc chắn sẽ bị xem như 1 sinh vật lạ thôi. Giờ thì đến chủng tộc thứ 3. “Biệt tài của chúng tôi là thu thập mật hoa!” “Ngoài ra, chúng tôi có thể liên lạc đến tất cả mọi người!” Đó là lời giới thiệu cơ bản về chủng tộc này, nghe là biết liên quan đến ong bướm gì đó rồi. Lúc này Makoto cùng Ema đang ngồi đối diện với chiếc ghế trống không, nhưng nếu để ý sẽ thấy trên 2 tấm đệm nhỏ xíu ở mặt bàn là 2 vị khách tí hon.

Họ ngồi, đứng, bay, di chuyển xung quanh không ngừng, kiểu như chủng tộc này không thể không hoạt động vậy. Đây là chủng tộc Tiên hạt đậu, gói gọn họ trong 3 từ là suy nghĩ đơn giản, đầy sức sống và thích nô đùa. Trên đầu 1 tiên hạt đậu mang 1 chiếc vương miện nhỏ xinh như chiếc nhẫn vậy, đây có lẽ là bằng chứng cho thấy ông ta là vua. “Khu rừng tộc Tiên đang sống đã bị xâm lăng, thế nên mọi người đề nghị một nơi trú ẩn mới, đúng không vậy?” (Makoto) “Chúng tôi không phải Tiên tộc! Chúng tôi là Al-ermera! Chúng tôi khác xa rất nhiều những loài côn trùng nhỏ bé!” Hửm ? Al-ermera ? 1 tồn tại ưu tú hơn nhiều so với Tiên tộc sao ? Nhưng trong mắt Makoto rõ ràng tộc này y như tiên tộc luôn á, mà cái tên Al-ermera cũng khó nhớ nên cậu vô tình gọi họ là Tiên tộc. “Chúng tôi tạm thời đang nằm ở khoảng giữa Tiên tộc và Tinh linh ngài biết đấy! Nếu một Tinh linh cấp thấp, chúng tôi dư sức can thiệp và tận dụng chúng!” Vua của tiên tộc vừa nói vừa bay xung quanh, sau đó thì đáp xuống đệm rồi lại lượn trước mặt Makoto, cứ phải liên tục nhìn theo cũng khiến cậu thấy chóng mặt.

Ema thì đã mất kiên nhẫn từ lâu rồi, cô ấy đang nắm chặt tay lại run run bực dọc. “… Tại sao… Mio-sama đã thông qua mọi thứ hả? Trước mặt Makoto-sama, bọn chúng dám…” (Ema) À, là sản phẩm của Mio hả ? thế thì không khó hiểu lắm đâu, dù sao thì tộc này dễ thương mà, đặc biệt nhất là họ rất lợi hại trong khâu hỗ trợ liên lạc. “Các bạn sẽ đảm nhận hoạt động liên lạc sao ?” (Makoto)“Hãy giao cho chúng tôi! Chúng tôi là những al-ermera với lòng quả cảm!” Nghe là biết quả cảm rồi đó, trước sự phản đối của Ema mà họ vẫn rống lên như không ngán bố con thằng nào cơ mà. “Một chủng tộc không chịu an phận, cái đám này trông chẳng khác gì đám con nít cả, nếu họ sống trong Asora, sẽ là một thảm họa! Tốt hơn hãy để khu rừng của bọn họ bị chinh phục đi! Bằng cách ấy mới có thể phản ánh được chính họ!” (Ema) Hô hô, Ema đang cực kỳ bức xúc luôn kìa, cũng phải thôi, ngay cả vua của tộc cũng nhoi nhoi thế kia thì mấy thành viên còn lại nhoi cỡ nào nữa, tưởng tượng đến cảnh 1 thanh niên 25-30 tuổi tăng động như con nít đi, chắc chắn sẽ thấy không an tâm rồi.

“Bình tĩnh đi Ema.” (Makoto)“Không được, Makoto-sama quá dễ dãi!” (Ema) Lần đầu tiên Makoto thấy Ema nổi điên như thế này luôn, cậu lập tức lệnh cho người gác cửa dẫn 2 Al-elmera về phòng chờ, họ cũng hoảng loạn tháo chạy trông thật tội nghiệp. “Tôi sẽ nhốt chúng vào một cái lồng và ném vào rừng! (Ema)Thế đấy, sao cô ấy ghét tộc này dữ vậy ta ? cùng lúc đó ở bên trong phòng chờ. “Orc đó bị sao vậy nhỉ?! Cô ả chẳng hiểu được chúng ta mạnh mẽ tới đâu!” “Chúng ta không sợ hãi trước Riz, nhưng nếu phải chiến đấu, đồng đội của chúng ta sẽ bị thương, thành thử bọn ta mới suy nghĩ và chấp nhận lời đề nghị di cư của họ mà!” “Hiện giờ đã đến đây, chúng ta sẽ đè bẹp lũ Riz và quay lại để người phụ nữ đó phải xin lỗi!”“Vi diệu lắm! Vua à, ngài rất thông minh! Nhưng chuyến di cư thì sao?” “Ở nơi đây, hoa cho mật ngọt, vì thế ta muốn sinh sống ở đây hơn! Ta là vua, nên phải chia sẻ mật hoa này với tất cả mọi người!” “Tiếp đến, chúng ta hãy quay về và chuẩn bị cho chiến tranh!”“Đúng! Chúng ta sẽ thể hiện cho Makoto-sama thấy sức mạnh của chúng ta!” Thế là 2 bé Al-elmera dắt nhau đi về để phát động chiến tranh bảo vệ lãnh thổ, họ có khoảng ba trăm nhân khẩu, chắc sẽ là 1 trận đánh ác liệt đây.

Tối hôm ấy, Makoto cùng mọi người ăn tối và phân phó công việc. Shiki đảm nhận lo liệu cho các Gorgon, Tomoe xử lý những người có cánh, cô ấy có hơi trừng mắt khi nhắc gì đó đến việc đào tạo họ nhưng Makoto không dám hỏi kĩ vì sợ bị sốc. Nhân tiên thì Tomoe đã phân tích xong câu chú Rona đưa cho Makoto hôm trước, đây được xem là bước tiến cực lớn trong khả năng sử dụng thông tâm thuật. “Dù sao đi nữa, Mio à, đừng có thông qua một chủng tộc kỳ lạ nữa. Nghe không đấy Mio?!” (Tomoe) Nghe vậy nhưng Mio không thèm quan tâm mà 2 tay cầm 1 cái bát chứa đủ loại màu sắc rau củ bên trong mời Makoto dùng. Makoto nhìn vào thì kinh ngạc nhận ra đây là sốt mayonnaise trộn rau củ do Mio tự làm, ngon cực luôn. Mio cười đắc ý trước vẻ mặt ngon miệng của Makoto, với cô ấy lúc này mọi lời phàn nàn chỉ như gió thổi qua tai, vì vậy mà câu nói của Tomoe cũng bị cuốn theo chiều gió luôn rồi. Trong khi Shiki cũng hí hửng nếm thử bát súp thì Tomoe gặm dưa leo và cà rốt 1 cách ngon lành, nói mới nhớ món khoái khẩu của Tomoe là dưa leo, Makoto thầm nghĩ – chắc cô ấy cũng thích “dưa leo nhật bản” ha.

Cứ như vậy buổi thu nạp thành viên mới của Asora kết thúc, hôm nay cũng là thời điểm Asora sắp sang tuổi thứ 2 của mình. Sau đó Makoto ở lại Asora thêm vài ngày thì trở về hàn lâm trấn. 1 tháng hè đã trôi qua tại Rotsgard, có nghĩa là các học sinh chỉ còn 1 tháng nghỉ học nữa thôi. Nói là nghỉ chứ hầu hết học sinh sẽ dành 1 tháng này để chuẩn bị cho năm học mới. Trong không khí hối hả 1 cách thầm lặng đó, 1 lễ hội sắp diễn ra ở học viện, nó được gọi là lễ hội mùa thu, thời gian khoảng 1 tuần, đi cùng là rất nhiều các sự kiện khác nhau. Hôm nay Makoto đang ở cửa hàng để chuẩn bị 1 số thứ cho lễ hội, dù sao cửa hàng của cậu sẽ cung cấp khá nhiều thứ cho học viện mà. “Yo, Makoto-kun. Về lễ hội trường, dạo bộ xung quanh với ta một vài nơi chứ. Đừng lo, ta sẽ không dẫn cậu đến bất kỳ địa điểm quái lạ nào đâu” Đó là Root, 1 “hot-boy” tóc bạc thời gian gần đây thường chủ động đến cửa hàng ngồi ăn trái cây đọc sách, mỗi ngày đều rủ rê Makoto khi thì đi ăn, khi thì đi dạo, cái này có nên gọi là tán tỉnh không ta. Vì chưa tin tưởng cậu ta hết lòng nên Makoto vẫn chưa giới thiệu cho Root về Asora, cả Tomoe lẫn Shiki cũng vậy, nghĩa là không chỉ mình Makoto thấy nghi ngờ Root. Suốt thời gian qua Makoto cũng rất tích cực tập luyện nâng cao sức mạnh,.

Nhóm Tomoe đã há hốc mồm khi chứng kiến cậu phô diễn thành quả, điều đó cũng khiến Makoto tự hỏi, ủa ? cậu có làm gì nhiều đâu nhỉ ? mọi người đừng phóng đại quá à nha. Trở lại với lời rủ rê của Root thì Makoto cũng không từ chối, chỉ căn dặn Root rằng cậu rất bận cho nên đừng có rủ rê mỗi ngày. Nghe vậy Root cũng cười nhẹ rồi gật đầu đồng ý, sau đó vùi mặt vào đọc sách, cậu ta là vậy đó, khi Makoto hỏi về cha mẹ cậu hoặc những thông tin quan trọng thì Root luôn đánh trống lảng hoặc nói là không biết. Mãi về sau mới thở ra được câu – chỉ biết một chút thông tin về cả hai sau khi họ rời khỏi quốc gia. Có vẻ đó cũng là lúc họ xây dựng mối liên kết với nữ thần, thôi thì tìm hiểu dần vậy. Root là từ điển bách khoa thiệt đó nhưng không phải cái gì cậu ta cũng biết, đúng hơn là nếu ta biết cách gợi nhớ thông tin từ hắn ta thì khác. Có hôm Makoto hỏi thì Root nói – sẽ thảo luận chuyện ấy trêи giường. Nghe xong Makoto bấm nút biến ngay, cảm giác thật là vê lờ làm sao .Có lần tên đó còn đến cửa hàng trong bộ dáng thiếu nữ vô cùng xinh đẹp nữa kìa, tuổi tác cỡ đôi mươi và quyến rũ đến lạ kỳ. Makoto cũng có chút rung động nhưng sau vài cái lắc lắc đầu thì ngay lập tức trở lại bình thường.

Với vấn đề lễ hội trường thì cuối cùng công tác chuẩn bị cũng sắp xong, Makoto có chút tò mò vì đây sẽ là cơ hội để cậu quan sát được gần như tất cả nhân vật máu mặt ở thế giới này, rất đông hân tộc đến từ các quốc gia khác nhau sẽ tề tựu tại hàn lâm trấn. Nghĩ vậy thôi đã thấy chuẩn bị có nhiều cuộc gặp mặt thú vị rồi. Video cũng kết thúc ở đây, cảm ơn ae đã lắng nghe nhé, xin chào và hẹn gặp lại.

Sharing is caring!

3 thoughts on “Buổi Phỏng Vấn Bất Ổn & Chuẩn Bị Lễ Hội | Nguyệt Đạo Dị GIới Fragment 15

Leave a Reply