Kế Hoạch Đầu Gấu Của Tomoe & Tiết Lộ Công Thức | Nguyệt Đạo Dị GIới Part 16

Anime News


Xin chào 500 ae, chào mừng ae đã quay trở lại với series tóm tắt novel Nguyệt Đạo Dị Giới trên AW. Nối tiếp những diễn biến trong phần trước đó, hiện giờ Makoto đang trải qua kì nghỉ hè đầu tiên ở học viện Rotsgard, những tưởng sẽ có 1 khoảng thời gian yên bình trước khi bắt đầu năm học mới nhưng lễ hội hè của trường sắp diễn ra. Đây được xem là sự kiện lớn nhất tại hàn lâm trấn vì sẽ quy tụ rất nhiều các nhân vật tầm cỡ trên thế giới, Makoto cũng đặc cách cho nhóm Tomoe và Mio 1 tuần để tham gia lễ hội, coi như 1 kỉ nghỉ của Asora đi. Điều đó khiến 2 cô nàng không khỏi sung sướng, chỉ thiếu nước lấy thân ra bày tỏ nữa thôi. Trong thời gian đó thì hoạt động chuẩn bị của kuzunoha vẫn đang dần hoàn tất, cho đến 1 ngày có 1 người đàn ông tự xưng là linh mục tìm gặp Makoto. Linh mục sao ? Makoto có chút lo lắng lẫn tò mò vì sao người của giáo hội lại tìm đến đây ? chẳng lẽ nữ thần đã phát hiện ra cậu rồi sao ? Ông ta tên là Shinai, sau khi giới thiệu thì nhanh chóng lấy ra 1 mặt dây chuyền như để chứng minh thân phận của mình. Makoto không quan tâm lắm, điều khiến cậu ấn tượng là người đàn ông này ốm yếu 1 cách kỳ lạ, đến mức khó mà tin ông ta vẫn sống khỏe mạnh được trong cái cơ thể đó.

[Vậy ngọn gió nào mang ngài đến chỗ chúng tôi thế ?] Thấy Makoto dùng chữ giao tiếp nên ông ta cũng thoáng giật mình, sau đó thì nói rằng ông ta đến để thông báo giáo hội đang nghi ngờ về các phương thuốc của Kuzunoha. Thế đấy, nếu như đúng thủ tục thì có vẻ Shinai đến để đòi 1 khoản tiền bịt miệng ? nhưng sau đó ông ta lại tỏ ra khá lưỡng lự rồi nói tiếp rằng – để dẹp bỏ tin đồn đó, giáo hội muốn kuzunoha cung cấp thuốc cho giáo hội. Thực tế thì giáo hội ở thế giới này không chỉ đơn thuần là các mục sư ngày ngày làm việc trong các nhà thờ, họ còn mở rộng ra các lĩnh vực khác như là cửa hàng thuốc, vũ khí… Mà thuốc từ cửa hàng của Makoto nổi tiếng vừa rẻ vừa chất lượng, cho nên giáo hội muốn mở rộng kinh doanh nó. Nhưng Makoto không dại gì mà đồng ý vì làm vậy chẳng khác gì trở thành công nhân sản xuất thuốc cho giáo hội cả. Nhận thấy thái độ cự tuyệt của cậu nên Shinai lập tức đổi sang kèo khác, đó là muốn Kuzunoha làm rõ công thức điều chế thuốc phục hồi và thuốc trị thương. “Ta hứa chỉ 1 mình giáo hội nắm được nó và không tiết lộ cho bất kì thương đoàn nào khác.” (Shinai).

Có vẻ giáo hội đã bàn bạc rất kĩ khi đưa ra đề xuất này đó, lấy công thức về để xác nhận sự an toàn của thuốc, điều này nghe có vẻ hợp lí. Nhưng Shinai chỉ đảm bảo không bán cho bất kì thương đoàn nào khác chứ đâu có đảm bảo là không tiết lộ cho bất kì ai khác ngoài giáo hội ? Điều này làm Makoto nhớ đến 1 motif lời hứa khá hài hước, ta xin thề sẽ không tiết lộ bí mật cho người thứ 2 đâu, vậy nhưng sau đó lại đi kể cho người thứ 3, thứ 4,… Đến khi bắt bẻ thì người đó nói rằng vẫn làm đúng như lời đã hứa đấy thôi, túm lại thì giọng điệu của Shinai cho thấy có thể giáo hội hoặc là chính ông ta sẽ bán lại công thức cho các linh mục khác. Nhưng mà…oke thôi [Tiết lộ công thức, hum. Nếu đền thờ có thể bán những loại thuốc này thì tốt quá, sẽ có nhiều người tiếp cận được chúng lắm. Rất vui khi tiết lộ công thức cho ngài đó ạ] Nghe vậy Shinai vui mừng ra mặt, sau đó Makoto hứa ngày mai sẽ cử 1 pháp sư đỉnh của chóp đến tận nơi giải thích công thức cho Shinai, rồi ông ta vui vẻ rời khỏi cửa hàng. Nhìn dáng đi mảnh khảnh của ông ta giữa trời hè nóng ẩm mà Makoto nhịn cười không nổi, công thức sao ? đúng là có tồn tại thứ như vậy nhưng không thể dựa vào nó là điều chế được đâu nha. Dược phẩm của Kuzunoha đều dựa trên những công thức hết sức bình thường,.

đúng hơn thì nếu viết ra giấy thì nó rất bình thường. Thành phần tạo ra thuốc cũng tìm thấy ở mọi nơi trong hoang mạc, nhưng sự vi diệu nằm ở người pha chế thuốc cơ. Nếu là Shiki hay tộc Arke thì sẽ dễ dàng kết hợp các thành phần lại với nhau, nhưng các nhà giả kim thuật khác thì tỉ lệ thành công khoảng 50-50, thậm chí dù đền thờ có tập trung những giả kim thuật xuất sắc nhất từ các học viện thì giới hạn cũng chỉ khoảng 80% là cùng. Đồng nghĩa đến lúc đó mọi chi phí liên quan đến điều chế thuốc sẽ cực kỳ chát cho mà coi, thôi thì cứ giả bộ hợp tác rồi như 1 senpai cao thượng chỉ dạy cho ông ta về công thức vậy. Thế là sáng hôm sau Makoto cùng Shiki đến ngôi đền Shinai đang ở, đó là 1 khối kiến trúc khá lớn và được thiết kế theo phong cách lạ mắt. 2 người đứng trước cửa đền quan sát trong khi Shiki không ngừng giải thích về đền thờ, nhìn từ ngoài thì có vẻ các đền thờ khác nhau nhưng thiết kế bên trong thì y hệt, cả tư tưởng của họ cũng vậy, trong mắt đền thờ thì nữ thần của họ là toàn tri toàn năng, dũng cảm trong thời chiến và rất chu toàn trong thời bình. Nghe đậm chất dối trá nhưng Makoto nhớ không chỉ ở đền thờ mà trong các cuốn sách cũng miêu tả nữ thần như 1 vị thánh tốt bụng, 1 hình mẫu hoàn hảo để người khác tôn sùng,.

đúng là Pr quá lố mà. Sau đó 2 người bước vào trong ngôi đền, không khí trong này khá dễ chịu, có vẻ họ đã dùng ma pháp để điều hoà nhiệt độ, cũng ghê gớm đó, vì làm vậy cần khá nhiều nhân lực. Tưởng tượng đến cảnh 1 dàn mục sư ngày đêm gồng cơ mông dùng ma pháp làm mát không khí mà Makoto cũng thấy rùng mình. Lúc này có 1 cô gái niềm nở ra tiếp đón 2 người rồi dẫn họ xuống dưới tầng hầm, 3 người dừng lại trước 1 bức tường khá lớn, cô gái tiến đến thì thầm gì đó với bức tường thì nó dần hé mở. Phải công nhận đền thờ này làm việc khá chuyên nghiệp, từ lúc bước chân vào đây Makoto cũng không bắt gặp ánh mắt kì lạ nào của người xung quanh, cô gái lễ tân thì làm việc rất dứt khoát và tiết kiệm thời gian. Ở sau bức tường là 1 căn phòng khá tối, Shinai đang ngồi cùng 5 người khác ở đó, thấy Makoto, Shinai niềm nở chào hỏi. “Rất vui vì cậu đã đến, Raidou-dono. Đó là giả kim sư của cậu đấy à? Tên anh ta là Shiki đúng chứ?” (Shinai).

[Vâng, Shinai-sama. Anh là nhân viên đáng tin cậy nhất của tôi và cũng là một phụ tá khá thân nữa. Shiki. Lời đề nghị lần trước-] “Ta rất biết ơn cậu chấp nhận chia sẻ các kỹ thuật của cậu với đền thờ. Để thể hiện lòng thành ta đã thông báo lên cấp trên, và ngài ấy sẽ trao đổi một chút với cậu. Đây là giám mục-sama, người đã gắn kết tất cả tín đồ trên vùng đất này.”(Shinai) Khoan hãy nói đến vị giám mục, điều Makoto thắc mắc là tại sao Shinai lại ngắt lời khi cậu muốn nhắc đến đề nghị hôm qua ? có lẽ ông ta đến gặp cậu theo lệnh của người khác chứ không phải của vị giám mục này nhỉ ?Sau đó Makoto khẽ nhìn về phía 5 người kia, có 1 người ở trung tâm với chiếc mũ trùm đầu, chắc là giám mục-sama của ông ta rùi. Mái tóc dài màu đỏ lộ ra khỏi chiếc mũ, là phụ nữ sao ? cũng không khó hiểu khi phụ nữ nắm hầu hết chức vị quan trọng trong đền thờ vì tôn giáo của họ thờ cúng nữ thần mà. [Quả là 1 vinh dự to lớn ạ]Nói rồi Makoto quỳ một gối và cúi thấp đầu, Shiki cũng làm theo. “Ta có nghe dù là một thương đoàn nhỏ nhưng cậu đã xử lý được các loại thuốc quý hiếm, còn làm sáng tỏ cách thực hiện chúng. Cám ơn cậu về đức tin ấy.

Ta hứa giáo hội sẽ dập tắt những tin đồn bừa bãi liên quan đến cửa hàng của cậu”Ồ lần này thì chắc chắn vị giám mục là phụ nữ rồi, chất giọng cô ta hơi khàn khàn, nghe có phần nào đó hào nhoáng, nó khiến Makoto liên tưởng đến một người đam mê thuốc lá và rượu chè. “Ta được nghe kể rằng giọng nói của cậu đã bị đánh cắp bởi một căn bệnh tật nguyền. Chúng ta sẽ cung cấp sự trợ giúp trong vấn đề ấy. Ta không biết liệu có thể giúp được bao nhiêu, thế nên không thể làm cho cậu an tâm hơn đâu”Hửm ? đâu có cần làm vậy chi ? chắc cô ta chỉ nói cho vui miệng thôi nhỉ ? Sau khi thở ra được 2 câu thì cô ta cũng tạm biệt mọi người và giao lại mọi việc cho ShinaiOke vào việc luôn nào, Makoto ra hiệu cho Shiki bắt đầu quá trình chế tạo thuốc, anh ta lấy ra 1 túi vải, bên trong chứa các thành phần nguyên liệu của thuốc và các dụng cụ điều chế. Shiki giải thích các thành phần một cách khá kỹ lưỡng, với tốc độ này thì quá trình thông não các mục sư sẽ mất khoảng 1 giờ đây. Trong thời gian đó Shinai rủ Makoto ra ngoài ngồi chém gió với nhau, trước mặt họ là 1 cái bàn trống không, thường thì Makoto ít quan tâm vấn đề này nhưng ít nhất cũng phải có 1 tách trà hay gì đó để thể hiện lòng thành chứ nhỉ ?.

Xem ra giáo hội cũng chẳng tha thiết gì với công thức thuốc này rồi. Thế là buổi phỏng vấn suốt 1 tiếng đồng hồ giữa 2 người diễn ra, Makoto nhận thấy Shinai đã điều tra về cậu từ trước rồi, bằng chứng là ông ta lắng nghe câu chuyện “tiểu sử của Raido” với thái độ khá thản nhiên. Makoto cũng dành hẳn 30 phút để kể cho Shinai nghe về tiểu sử của Rembrandt và tình yêu thương 2 đứa con gái của ông ấy. Kết quả là buổi nói chuyện kết thúc khi Shinai say sẩm mặt mày như thể vừa xem thời sự quá 180 phút. Sau khi Makoto và Shiki rời khỏi đền thờ thì điều thú vị mới diễn ra, vị nữ giám mục bận bịu hồi nãy vậy mà đang ung dung ngồi trong 1 căn phòng khác, bên cạnh cô ta là 1 số hân tộc khác. “Họ rời đi rồi sao ?” Vị giám mục lên tiếng hỏi Shinai, giọng nói bà ta ‘quyến rũ’ chẳng khác cái lúc sử dụng để nói chuyện với Makoto. “Bọn họ vừa rời khỏi đền thờ. Để đề phòng, chúng tôi đang cho người theo dõi họ”(Shinai)“Ta hiểu rồi. Ngươi đã làm một điều vô nghĩa đó”(Giám mục) Lời đó lập tức khiến Shinai ngơ ngác. “Ngươi muốn lợi dụng thương đoàn Kuzunoha ? nhưng có thể sẽ phản tác dụng đó.

Kể từ lúc này, hãy cẩn thận hơn và chỉ hành động khi ta chấp thuận thôi”(Giám mục)Sau đó cô ta thở dài 1 tiếng rồi lệnh cho thuộc hạ giải thích cho Shinai, 1 người bước lên với thái độ như thể đang đọc báo cáo mà nói rằng, đã điều tra về Raido nhưng ngoài 1 vài thông tin ít ỏi của Shiki ra thì mọi thứ còn lại là trống không. “Nhân viên Shiki đó mạnh đến mức có thể làm việc cho bất kỳ vương quốc nào, nhưng riêng Raido, không chỉ tư tưởng mà tôi cũng không thể nào đo lường được sức mạnh ma thuật của cậu ta.” Phải nói khả năng điều tra của giáo hội là cực kỳ tốt, thế nhưng không thể moi ra được dù chỉ 1 chút thông tin về Makoto, điều này vừa khiến họ tổn thương vừa khiến họ lo lắng. Shinai đứng hình ngơ ngác, ông ta hiểu rằng nhân vật Raido này tuyệt đối không thể bị qua mặt. Sau đó giám mục tóc đỏ yêu cầu 2 người hồi nãy lót dép xem Shiki chế thuốc thực hiện lại quá trình như thế nào. Chỉ thấy họ lắc đầu nói – công thức tuyệt vời, quá trình điều chế rất rõ ràng nhưng các thành phần được sử dụng thì không tài nào kiếm được, đúng hơn thì phải mua về. Sau đó họ giải thích về kịch bản đúng như Makoto đã suy nghĩ, rằng tỉ lệ điều chế thành công chỉ là 50-50, mức giá dự kiến có thể cao hơn 100 lần so với kuzunoha.

Nghe xong nữ giám mục cũng ngao ngán lắc đầu, nhân vật Raido này thực sự quá là bí ẩn rồi, cậu ta giống như 1 con dao không có sát thương nhưng lại vô cùng sắc bén vậy. Thế là nữ giám mục lặng lẽ ra lệnh – đừng để vẻ ngoài ngây thơ của Raidou đánh lừa, đền thờ tạm thời ngừng dính líu đến kuzunoha trong 1 khoảng thời gian, nếu có cơ hội hãy xây dựng mối quan hệ đồng minh với họ. Sau đó thì cuộc họp của họ kéo dài thêm 1 lúc nữa cho đến khi Shinai như người mất hồn về phòng, ông ta hụt hẫng vì nhận ra cứ tưởng lừa được Makoto, ai ngờ bị cậu giả nai lừa lại rồi. Trong thời gian đó Makoto ngây thơ của Shinai đã trở về Asora, chào đón cậu như mọi khi là cái ôm chân thành của Tomoe và Mio. “Mừng ngài quay lại, Waka. Em đang cần liên lạc với ngài đây. Thật trùng hợp”(Tomoe) “Tomoe. Khá ngạc nhiên khi cô đang ở Asora trong thời điểm này. Cuộc điều tra tiến triển tốt chứ?” (Makoto) Nếu phải nói thì Tomoe là người bận rộn nhất Asora đó, cô ấy thường chỉ trở về vào bữa tối trong ngày thôi, nhưng hiện giờ lại có mặt ở Asora trong thời điểm khá sớm. Về cuộc điều tra Makoto vừa nhắc đến thì nó liên quan đến bốn mùa trong Asora, Tomoe sẽ bay lượn khắp nơi để tìm hiểu các địa điểm có khí hậu phù hợp từ đó thiết lập sương môn,.

có vẻ cô ấy đã hoàn thành việc đó và dự định sẽ tiến hành sau khi lễ hội ở học viện kết thúc. Ủa ? nhưng mà chỉ cần đặt 1 cái sương môn thôi mà, có cần phải đợi lễ hội xong rồi mới làm không ? “Nếu chỉ mở một cánh cổng và trở về, ngay bây giờ tôi sẽ thực hiện nó”(Makoto) Nhưng Tomoe bình thản mà thở ra câu xanh rờn – Đó là khu vực nằm trong kiểm soát của Quỷ tộc, nơi mà hân tộc sẽ mất rất nhiều năm để chiếm đóng được nó.” (Tomoe) Đậu xanh ? vậy tức là 1 trong những nơi được Tomoe chọn lựa chính là địa bàn của quỷ tộc sao ? cô ấy thận trọng cũng đúng nhỉ, vì vẫn có tỉ lệ kẻ địch xâm nhập vào Asora thông qua sương môn, lúc đó chẳng khác gì rước địch về nhà cả. Cú sốc liên tục ập đến khi Tomoe nói rằng ở đó còn có 1 pháo đài mà quỷ tộc đã chiếm của hân tộc, cái này hiểu theo 1 cách khác chắc là tự sát đó Tomoe. “Waka?” (Tomoe)Bất chấp tiếng gọi của Tomoe bên tai, Makoto như thể lọt vào 1 thế giới khác luôn rồi. Bà rồng này nghĩ gì vậy cà ? nói là đi lựa chọn địa điểm có khí hậu phù hợp để từ đó mô phỏng khí hậu của Asora giống với Nhật Bản nhất mà ? sao lại nhắm đến 1 pháo đài của quỷ tộc luôn ?.

đột nhiên trong lòng Makoto thấy có điều gì đó bất hạnh sắp diễn ra, cậu lập tức hỏi. “…cô… cô định sẽ làm gì? Đừng nói là chưa thông qua tôi mà liên lạc với pháo đài của Quỷ tộc nhé…” (Makoto) Điều Makoto đang nghĩ đến là cảnh Tomoe và Mio đưa cả cái pháo đài kia về cát bụi, nhưng may mắn là Tomoe lần này “ngoan” hơn rồi. “Em dự định là… Được rồi, em lên kế hoạch ở một khoảng cách an toàn cho nên vẫn chưa tiếp cận pháo đài ấy.” (Tomoe) Vừa nói Tomoe vừa moi ra một tấm bản đồ có màu sắc rất sặc sỡ, nó kiểu như bản đồ đánh dấu vị trí các mỏ khoáng sản trong sách giáo khoa vậy. Makoto nhớ trước đó tấm bản đồ này đâu có màu mè như vậy ? nhìn kĩ mới thấy Tomoe tự vẽ ra nó luôn sao ? đúng là không bao giờ hết bất ngờ trước tài năng của con người này mà. Trên bản đồ chứa vô số thông tin về vùng nhiệt đới, cận nhiệt đới, ôn đới, khu vực băng giá… thậm chí còn có sự phân bổ nhiệt độ ở bề mặt khí quyển nữa. Ngay cả khi lướt sơ qua cũng có cảm giác đang xem ghi chú do một tuyệt đỉnh thần đồng địa lí vậy. “Và đây hả. Sự chênh lệch về nhiệt độ với Nhật bản, dù mới chỉ là phỏng đoán nhưng phù hợp gần 95% sao ? Ấn tượng đấy”(Makoto).

Tức là những nơi Tomoe lựa chọn sẽ mang đến cho Asora khí hậu giống 95% khí hậu của Nhật Bản. Makoto bắt đầu nhìn kĩ hơn vào tấm bản đồ, bỏ qua các ghi chú như ma trận của Tomoe thì…có cảm giác như thể đây là bản đồ của Nhật Bản thời tiền sử vậy. Kiểu kiểu là như vậy, vì có nhiều nơi theo thời gian người ta mới khai phá ra mà, cái này phải hỏi Root mới được. Lúc này Tomoe chỉ vào 1 nơi trên bản đồ – “Em kiến nghị muốn biến chỗ này thành thuộc địa của chúng ta nếu có thể. Ngài có phiền lòng không?” (Tomoe) “Tôi có phiền không ấy hả? Chúng ta đâu thể nào bảo kê nơi đó đúng chứ? Đấy là lãnh địa của Quỷ tộc mà”(Makoto) “Không thành vấn đề. Miễn sao được chấp thuận, em sẽ quét sạch nơi đó ngay lập tức”(Tomoe) Đúng vậy, đó là điều bất hạnh Makoto dự cảm nãy giờ, 2 từ quét sạch từ miệng Tomoe nghe thật nhẹ nhàng làm sao. “Cô cũng biết đấy là một pháo đài mà? Làm thế nào thực hiện được điều đó?” (Makoto) “Hiên ngang đi vào từ chính diện, cho đến khi em diệt sạch tất cả. Không thành vấn đề đâu”(Tomoe).

Ý của Tomoe là đến đó rồi cứ thế tiêu diệt chúng ? “không thành vấn đề” là sao thế Tomoe ? tức là chỉ cần tôi đồng ý đúng không ? Makoto cảm tưởng như vô số cặp mắt tội nghiệp của quỷ tộc đang nhìn mình. “…Được rồi, cho tôi thêm chút thời gian để suy nghĩ đi”(Makoto)“Không thể trách ngài được. Hiểu ạ. Em mong chờ một phản hồi tốt đẹp”(Tomoe) Tomoe thoái lui với một nét mặt thoáng chút chưa hài lòng. Không phải vì Makoto không tin tưởng cô ấy, nhưng đó là tấn công pháo đài đấy ? xông thẳng vào hang ổ địch đó…hiểu không Tomoe ? Tấn công quỷ tộc ?? đồng ý là dù có thắng được đi nữa thì sẽ nhận lại sự thù địch từ quỷ tộc, phải suy nghĩ thật kỹ điều này mới được. Sau đó Makoto cũng đi thăm thú Asora để xử lí vài việc lặt vặt cho đến khi trở về hàn lâm trấn. Sáng này Makoto thức dậy thì nghe thấy tiếng ồn ào của đám đông, cậu tự hỏi, vãi thế mấy giờ rồi ? Cái quái gì đang xảy ra ở cửa hàng thế? Cậu vội vàng vén cửa sổ ra nhìn thì hiểu rằng mình ngủ quên cmnr, sau khi vệ sinh cá nhân Makoto xuống dưới tầng thì đập vào mặt là 1 đám đông đang lao nhao mua hàng.

Đậu xanh, hôm nay lễ hội học viện diễn ra rồi, thảo nào đông người ghê, vậy mà mình lại ngủ quên. Đêm qua Makoto cùng Shiki thức đến gần sáng để chuẩn bị nốt vài thứ, trong khi Makoto ngủ quên thì Shiki đã dậy làm việc từ lúc nào rồi, anh ta đang băng qua biển người đến chỗ Makoto đứng. Nhìn thấy anh ta mà Makoto cũng thấy ngại ngại, kiểu như mình đang ăn chơi trên thành quả của đồng đội vậy. “Tôi xin lỗi. Tôi đã nghĩ sẽ đánh thức ngài nhưng khi đến phòng thì Mio-dono đang chăm chú quan sát gương mặt say ngủ của ngài như thể… ” (Shiki) Đậu xanh, Mio đã ở đây sao? “Tôi đã giải thích lý do để cố đánh thức Waka dậy, nhưng cũng chính lúc ấy, cô lại hỏi tại sao Waka vẫn còn ngủ say” (Shiki) Hỏi thế thì bố ai trả lời được, ngủ say chỉ đơn giản là vì ngủ say thôi chứ.“Tôi nói với cô ấy rằng ngài mệt mỏi chắc vì làm việc đến tận lúc bình minh. Khi tôi nói ra điều đó, cô tiếp tục hỏi sao lại không để cho ngài nghỉ ngơi. ‘Anh có nghĩ việc này ổn không khi đánh thức Waka chỉ với điều cỏn con như vậy?” (Shiki).

Thế là Shiki từ bỏ luôn vụ đánh thức Makoto dậy, tội nghiệp Shiki ghê, lúc nào cũng bị Mio khủng bố tinh thần, nhưng mà “cô ấy đâu rồi ?” (Makoto) Shiki nói rằng Mio cùng Tomoe và Root kéo nhau đi dạo rồi, tự nhiên Makoto có cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn bất an, có khi nào hôm sau cậu nghe được người ta đồn 1 thị trấn bị san bằng chỉ vỉ 2 người phụ nữ cãi lộn với 1 thanh niên tóc bạc 17 tuổi không ? Lúc này Makoto thoáng trông thấy Akua và Eris đang phục vụ khách hàng hết công suất, Lime thì đang điều hướng đám đông để giữ trật tự, không ngờ mới chỉ giảm giá có xíu mà khách đến đông như vậy. Shiki báo cáo hàng trong kho vẫn còn nhiều và doanh số sẽ sớm vượt qua sản lượng của 1 ngày, nhưng mà “Nếu chúng ta bán quá nhiều sẽ dẫn đến sự nghi ngờ đấy ạ. Tôi cho rằng nên gia tăng gấp đôi giá cả qua đêm nay, có lẽ sẽ êm đẹp hơn” (Shiki) Cũng đúng, nếu cứ đà này thì biển người sẽ không dứt mất, trong khi kuzunoha là cửa hàng mới cho nên cứ tém tém lại chút, nếu không sẽ khiến chính quyền này nọ nghi ngờ đến kiếm chuyện mệt lắm. Bằng chứng là Shiki đang ấp úng mà nói rằng đã có sự phân biệt đối xử của khách hàng đối với nhân viên rồi.

“Họ phàn nàn rằng cửa hàng này tuyển dụng một chủng tộc kém cỏi, liệu sản phẩm của họ có chất lượng không đây ? Trước giờ chúng ta chưa bị vu khống như thế, thường thì chỉ các khách lần đầu đến cửa hàng mới có suy nghĩ phân biệt như vậy.”(Shiki) Xem ra ở đâu cũng tồn tại nạn phân biệt chủng tộc, với kẻ nói thì không sao, chỉ đơn giản như 1 câu buột miệng nhưng với người nghe thì sẽ để lại nỗi buồn trong lòng, thậm chí có khi họ muốn đấm cho kẻ phân biệt kia tại chỗ luôn ấy chứ. Cũng may là Lime cùng Shiki đang xoa dịu vấn đề này rất tốt, chứ không chắc trở thành màn đại chiến của Akua và Eris với hân tộc luôn quá. Như vậy là bên cửa hàng nhìn chung đã ổn, Makoto nhanh chóng tiến đến Học viện, cậu đi bằng cửa sau nhưng khách hàng kéo đến tận bên này luôn, ước gì ngày nào cũng như này nhỉ. Ủa nhưng mà có gì đó kì kì, Makoto đột nhiên trông thấy 1 người đàn ông có làn da hơi tối màu cùng mái tóc đen, khuôn mặt tựa như người Ả Rập với bộ râu rậm rạp bên dưới sống mũi…đây rõ ràng là phong cách của mấy quốc gia dầu khí mà ?.

Nhìn thấy hình ảnh đó ở thế giới này khiến Makoto chợt hoài niệm lạ thường, cậu chăm chú quan sát người đàn ông đó, anh ta đang đọc kĩ danh sách các mặt hàng của cửa hàng. “Không còn nghi ngờ gì, đây là Kuzuha mà. Sao ngôn ngữ của đất nước Lorel lại xuất hiện nơi này nhỉ?” Anh ta đang tự hỏi như vậy, Lorel ? đó là 1 cường quốc Makoto từng nghe, người đàn ông này quả thực khiến cậu rất tò mò, nhưng mà vì đang bận bịu cho nên Makoto tạm thời bỏ qua, sau đó cậu tiến thẳng tới học viện. Và video hôm nay cũng xin đc kết thúc ở đây, cảm ơn ae đã lắng nghe, xin chào và hẹn gặp lại.

Sharing is caring!

3 thoughts on “Kế Hoạch Đầu Gấu Của Tomoe & Tiết Lộ Công Thức | Nguyệt Đạo Dị GIới Part 16

Leave a Reply